Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

Một thoáng Văn Miếu ngày cuối năm

Có thời gian rảnh, dạo qua Văn Miếu chơi, và ghi lại một vài bức hình. Kỳ thực, những năm trước không có mặt và chân kiến công tác chuẩn bị, nên giờ cũng không dám đưa ra những lời nhận xét hay đánh giá cặn kẽ nào cả.

Đây là 4 hàng chữ Hán trên đường vào
TRUNG - THỨ - HIẾU - ĐỄ


TÔN - SƯ - TRỌNG - ĐẠO

TRUYỀN - KINH - CHÍNH - HỌC
HIỀN - NHÂM - HỌC - HƯNG
Khuê Văn Các , chắc chắn là ai cũng biết rùi !!!!
Một số chữ Hán được thêu dệt khá đẹp


Không gian thoáng đáng tại Văn Miếu ngày cuối năm. Thời gian này, đa phần là người nước ngoài đến tham quan là chính.

Đoạn trích trong sách Tam Tự Kinh, dùng để dạy học trò buổi nhập môn.
Năm chiếc trống đồng được để một góc bên nhà Thái Học


Phía ngoài Văn Miếu là " Phố Viết" thuật ngữ được nhiều người nói đến, dùng để chỉ việc xin Chữ may mắn!
Có rất nhiều các vị lão niên, kiến thức uyên thâm cũng góp mặt trong phố viết này.
Phố viết trải dài cũng giống như chiều dài tồn tại của thứ chư Hán này .
Truyền thống và hiện đại luôn song hành cùng nhau, cùng tồn tại và bổ sung cho nhau.

Buổi liên hoan tổng kết đợt thực tập khảo cổ học 2010

Quả là 15 ngày thực tập trôi qua thật nhanh, mới ngày nào còn  bao nhiêu việc phải chuẩn bị, những ngày khai quật thật là mệt, có lúc cũng thấy nản, nhưng xét ra, thì đợt thực tập cũng có rất nhiều điều hay, nhiều kỷ niệm vui và đáng nhớ!!

Cô Dung, trưởng đoàn khai quật mở đầu buổi liên hoan bằng lời tổng kết kết quả  khai quật và bày tỏ ý kiến cảm ơn sự giúp đỡ của địa phương.

Đại diện chính quyền địa phương cũng có lời chúc mừng kết quả của đoàn.
Các bạn sinh viên quây quần chuẩn bị vào tiệc. Có vẻ chị Hằng đang có ý kiến khi có ánh mắt đầy lửa như vậy !!!
Đây là bạn Phùng Trọng Lâm bên lớp sư phạm với niềm đam mê cây cảnh .
Đây là bạn Tina Tình cũng lớp sư phạm sử.

Vừa được ăn lại được uống thế này thì còn gì thích bằng !
Có hai cô gái xinh đẹp bên lớp tổng hợp đang xuất hiện trên màn ảnh của mọi người.
Hi ! đây là hai bạn gái Hòa và Chúc bên lớp tổng hợp của chúng ta . Hai bạn đang bỏ phía sau tất cả các món ăn để ghi cho mình một hình ảnh.???
Đây là các cô gái bên tổng hợp. hi, đi ăn mà, ai cũng vui.!

Cuộc sống thường nhật sau những thời gian thực tập trên công trường.
Bạn Phượng đang tái hiện cảnh Gà ngậm ớt thì phải ???

Buổi liên hoan kết thúc như thường thấy là thức ăn vẫn còn rất nhiều, món cầy tơ bảy món hình như đã đáp ứng được nhu cầu ăn uống của đông đảo mọi người. Ngày liên hoan 28-12-2010.

Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2011

Tôi và bạn, chúng ta đều phải chết !

Có thể nói, đặt ra kế hoạch trước là điều hợp lý trong cuộc sống đầy lo toan này. Nhưng quả là kế hoạch có chăng vẫn là kế hoạch và việc thực hiện được kế hoạch đó lại là chuyện hoàn toàn không dễ ràng.
Đã định mang hiện vật về vẽ thì đùng một cái !!! Có người thân bị mất, đúng là không thể ngờ được, các kế hoạch khác đều phải để sang một bên. Đúng là chẳng  ai định nghĩa được chữ Ngờ là như thế nào cả? Đều biết rằng sinh lão bệnh tử là điều ngoài ý nghĩ của con người, Cái chết luôn đến với bất kỳ ai, có khác chăng chỉ là sớm hay muộn mà thôi ??? Xét cho cùng, thì mỗi con người đều có một số mệnh của riêng mình, Cái số mệnh đó có tiền đề từ cái tự nhiên và được xây đắp dần từ chính bản thân mỗi chúng ta. Quy luật nhân quả có người còn hoài nghi nhiều lắm lắm. nhưng cũng nên nghĩ là nó đúng, bởi nó chẳng thể sai được.?

Mất đi người thân là điều đau xót nhất của con người. Nhớ lại tháng 6 năm ngoái, một ngày mùng 4 u ám, khi đó mình còn ở trọ dưới Hà Đông, đang mùa ôn thi, thật là bận bụi với thi cử nên cũng ít về. Khi mẹ gọi điện lên bảo Bà Ngoại yếu quá rồi cứ nghĩ là không qua khỏi, Thì đúng tối hôm đó mình không thể ngủ được, vừa lo vừa sợ. Sợ rằng không được nhìn mặt bà lần cuối, không được bà nhìn thấy trước khi bà ra đi. Buồn thật, nghĩ lại mà lại thấy mắt ướt đi !!! Thật là may mắm mình về kịp lúc, nhìn bà mà lúc đó mình không thể nói được lên lời, có chi chỉ khóc và khóc. Sau buổi sáng cuối cùng đó, thì bà mất, lúc đó là quá ngọ một ít, Thật là cảm xúc lúc đó cứ trào ra, nước mắt cứ tuôn rơi không ngớt. Xót xa thay, Bà đã ra đi mãi mãi, giờ còn chăng chỉ là những ký ức về bà, về cuộc sống trước kia của bà và hình ảnh một người phụ nữ tần tảo, thuần nhất hiền  lành và biết cam chịu, biết sống vì người khác.

Thuở ấu thơ của tôi gắn liền với bà ngoại với những khung cảnh nông thôn yên bình. Ngày còn chưa biết gì nghe mẹ kể lại những câu chuyện lúc còn nhỏ ở nhà bà ngoại khi cả gia đình ngồi ăn cơm thật là làm tôi vui biết bao, Nhớ như in khi xuống nhà bà chơi, đợi bà khi đi chợ về, khi nào bà cũng có những đồng quả nhỏ cho các cháu. Cuộc sống của bà xét cho tới cuối đời vẫn là cuộc sống đầy vất vả, nhưng bà lại được mọi người tất thảy đều quý trọng, từ những người thân đến hàng xóm láng giềng. Cũng nhớ tới những ngày tháng ở cùng bà, cùng ăn những bữa con do bà nấu, cũng ăn những loại bánh dân dã do bà làm, thật là ngon lắm lắm !!! đến giờ thì tôi chẳng còn cơ hội nữa.  Đã có lần. tôi  đã dự định viết một truyện ngắn về cuộc sống của chính mình nơi thôn dã, sống với bà ngoại và các anh chị em, với tuổi thơ đầy nghịch ngợm của mình, nhưng đến giờ vẫn chưa làm được.???
Rõ ràng rằng, ai cũng phải chết, nhưng khi còn sống thì phải cố gắng hết sức, phải làm những điều mình phải làm và muốn làm. Có một câu cửa miệng rất hay là " Việc hôm nay chớ để ngày mai" ai cũng biết vậy, nhưng mấy ai quả quyết rằng mình làm được và luôn làm được.

Cố gắng làm việc sống tốt theo nghĩa rộng là điều mọi người luôn mong muốn. Nhưng nhiều khi trong tôi luôn có những hoài nghi, hoài nghi rất lớn, nhưng hoài nghi đó có khi choáng ngợp mọi ý nghĩ của tôi. Điều đó khiến tôi nhiều khi có ý nghĩ bất cần, và bỏ đi mọi thứ.  Trong sự bao la của vũ trụ này, chỉ có con người là những sinh vật phức tạp, cũng đúng thôi, bởi chúng ta chỉ có chúng ta mới có lượng Nơron thần kinh lớn đến mức chúng ta những con người hiện đại với những công nghệ tiến tiến chỉ mới dùng có vài phần trăm nhỏ nhoi thôi. Chỉ có con người mới có được khả năng tự dối lừa chính bản thân mình và với những người khác.  Xã hội đầy phức tạp hoan hỉ có, ái ố có, vui sướng có, đâu buồn cũng không phải ít. Người tốt có, nhưng người xấu cũng không quá  hiếm.!!! Vậy, trong cuộc đời mà chúng ta hay nói " Giang hồ hiếm ác, lòng người khó đoán, hay là Họa hổ họa bì nan họa cốt, Tri nhân, trị diện bất tri tâm " thì chúng ta phải làm những gì??? Mỗi ngườ sẽ tự có câu trả lời cho riêng mình , và chỉ bản thân người đó mới có thể trả lời được mà thôi. !! Riêng tôi, từ xưa tới nay, vẫn là người sống duy tình, dù được trang bị kiến thức cho cái nhìn khoa học, nhưng xét cho cùng, trong mỗi con người, cái điều quan trọng nhất là tình cảm theo nghĩa rộng, hạnh phúc là điều mọi người luôn kiếm tìm, một hạnh phúc thực sự..............

Còn người đã sinh ra thì cũng phải chết đi, đó là quy luật nhân sinh của đất trời, không thể phủ nhận được, cũng như không ai thắc mắc rằng tại sao thời gian luôn trôi đi. Một dòng nước trôi sẽ cuốn đi nhiều thứ cũng như thời gian sẽ lấy dần đi những gì chúng ta có. Bản thân mỗi người đều biết điều đó, nhưng quan trọng là chúng ta biết nó ở mức nào, coi nó ở vị trí nào mà thôi.!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2011

Vài điều về bài thu hoạch Khảo cổ học 2010

Dạo đầu :
Hôm nay vừa nhận được bạn thu hoạch chuyến đi khảo cổ của sinh viên khóa 55 Lịch sử. Tựu chung có một số vấn đề chính như sau:
Đa phần các bài Viết theo mô típ riêng của từng lớp. Có một số bài cũng khá ấn tượng. Xin trích dẫn một số dòng " ngẫu hứng" của các em.
Bài viết ấn tượng nhất, được nhiều người bình chọn nhất :
Bạn Hậu mở đầu bài với việc miêu tả phong cảnh ngày xuất quân " Ngày 14-12-2010. một ngày đẹp trời. Khi cơn mưa đêm hôm trước đã gột sạch những gì gọi là bụi bẩn ở Thành phố Hà Nội  này. Trời hơi se lạnh. Chúng tôi bắt đầu lên đường" 
" Tầm 7h 30 phút chúng tôi đã ra đến hố khai quật. Trời ơi ! Tôi thật bất ngờ. Một vườn  hoa hồng, hoa cúc thật là đẹp- Oa !lại còn cả một vườn quất nữa, thật không thể tin được..........hihi ! Nói chung văn của bạn Hậu rất hay, văn phong rất lạ và có phần bay nhảy tung tăng,? Còn nhiều chi tiết hay nữa nếu bạn nào muốn xem thì kính xin xem bản toàn văn.
Bạn Hậu bên tráí khung hình các bạn nhé !

Một số bạn thì có đưa ra những lời hứa hẹn mang tầm vóc kinh điển như qua nghiên cứu khảo cổ học giúp em và các bạn hiểu rõ và phục dựng lại cuộc sống của loài người.. Bạn Bằng trong phần kết có hứa rằng sẽ cố gắng  học tập tốt để sau này trở thành nhà khảo cổ học xuất sắc- Chuyện tương lai đúng không nhỉ ?

Một thực trạng theo cảm quan cá nhân, có thể nguyên nhân là do các bạn bận  thi cử, lo lắng về thi quá lên làm bài không được hết sức mình. Đa phần các bài là viết tay nên chữ viết có phần hơi "thoáng ". Các bài gõ Word thì vẫn còn nhiều lỗi chính tả, phông chữ không theo quy chuẩn, là còn nhiều thiếu sót nữa. Nói vậy thôi, cũng không thể đòi hỏi quá cao với các bạn được.!!
Một điều nữa là có một số bài giống nhau như cặp song sinh vậy, đọc mà thấy không khác cả dấu chấm lẫn phảy. Xét cho cùng, trao đổi với nhau thông tin là tốt và cần thiết nhưng mỗi bạn cần có lập trường riêng, quan điểm của riêng mình. Không nên quá thụ động trông chờ vào người khác???
Tiểu kết :
Cũng chỉ nói tới vậy thui ! các bài của các bạn sẽ được đánh giá cùng với sự đánh giá ngay trong quá trình thực tập thực tế để cho ra kết quả thực tập. Chung lại thì sẽ được tốt hết !!!???



Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Có dịp ghé qua Đền Gióng những ngày thu.

Dạo truớc có cơ hội được qua Đền Gióng - Sóc Sơn. Lần đầu tới nghe chừng cũng có vẻ háo hức lắm. Dậy từ 5h sáng phi xe đến chỗ tập kết, chạy đến hơn tiếng đồng hồ mới tới được.

Đây là cổng chính của Đển Gióng
Còn đây là đền Trình

Đây là đền Mẫu
Đây là đền chính trong khu đền Gióng
Cả đoàn leo bậc thang lên một ngôi đền trên núi, cao cao !!!

Còn đây là một góc của Học viện phật giáo tại Sóc Sơn, còn đang trên đà hoàn thiện.

Đây lại là đền Gióng tại Bắc Ninh.


Nơi đặt tượng Thánh Gióng ở Sóc Sơn cao ghê người, ngồi xe đi lên đó như là đi chơi trò chơi tạo cảm giác mạnh, quanh co,  ngoằn ngèo, treo leo và đầy nguy hiểm !!!

Khung cảnh khu đài đặt tượng Gióng

Sương phủ khắp nơi !!!
Chị này là một chị người Nhật đang học tiến sĩ tại Việt Nam.
Chiều rồi, chụp ảnh không cũng thấy mệt ?
Trông thật là hoành tráng cả về vị thế cũng như tầm vóc.

Ai có dịp lên trải nghiệm thì sẽ thấy, cũng có nhiều cái vui, nhưng cũng khá mệt, cảnh báo cho ai thường bị say xe, sợ độ cao phải uống thuốc và thuê người bảo vệ ngay ? ...

Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

Dân tộc học

Sau đợt hè cả khóa 52 đi thực tập Dân tộc học, đúng là ban đầu có sự háo hức lắm ! Nhưng cả lớp đi đúng vào thời khắc mưa tầm tá, lên đó chỉ có hai việc chính là ăn và chơi thui. Biệt đội khảo cổ có nhiệm vụ nghiên cứu sơ qua về khu mộ nổi tiếng của người Mường- Khu một này được sếp hạng di tích quốc gia lâu rồi nhưng  hiện nay việc quản lý và bảo tồn đang không được tốt chút nào.

Dù mưa nhưng cả đội vẫn cố gắng đi  làm.
Đây là cử nhân Huân, người đẹp trai nhất quả đất





Còn đây là mình và chuyên gia Phú- người có khuôn mặt sáng giá cho vị trí trưởng phòng.

Đây là giáo sư Tiệp, một nhà khảo cổ học tầm cỡ Quốc tế, anh đang dịch các chữ tượng hình trên tấm bia đá trong khu mộ cổ.

 Các chuyên gia đang nghiên cứu đánh giá và đã đưa ra nhiều nhận định quan trọng có giá trị khoa học cao.
Anh phú có vẻ hơi e thẹn thì phải? đúng không mọi người !!!
Ngồi cùng anh ấy là bạn Thu Thủy...
Đây là Liên- Nga - Hằng ( từ trái wa nhé )

Chỗ mình đi chỉ còn nhà sàn như vậy thôi.

Buổi liên hoan cuối đây rùi !!! thịnh soạn quá đi.!!!!!%%%


Cảnh này thì Hà Nội làm gì có được ?

Chuyến đi kéo dài có 7 ngày thui, chán một điều là đến ngày cả đoàn về thì lại nắng đẹp. Sau đợt này khảo cổ học được bàn luận sôi nổi, biệt đội khảo cổ được nhắc tới như một thần tượng vể ...?

Chuyến du hí tại Hạ Long

 Vịnh Hạ long thì có lẽ nhiều người đã đặt chân tới, có khi còn là thường niên nữa. Mình thì cách đó hơi xa với lại có dịp nghỉ ngơi mới tới. Sắp qua rồi thời sinh viên, nhanh thật đấy!!! mới năm nào còn là cậu học trò từ quê lên đất kinh kỳ- " thời gian thoi đưa" . Năm thứ hai có dịp đặt chân tới Hạ Long . Cả lớp đi cũng vui thật nhưng hơi lẻ loi tí vì không có bạn thân đi cùng.


Mấy thằng ngẫu hứng, làm vài kiểu trên xe
Cả đoàn vào khu du lịch khi hoàng hôn đã buông hết !

Vừa xem nhạc nước vừa nhấn vài kiểu cho vui

Tớí hang sửng sốt rùi ! Túm được chiếc mũ tai bèo của ai ý nhìn cũng sửng sốt ghê.!

Hòn Trống - Mái đây rồi.
Nhìn như cái cầu sắp đổ vậy, Phải bám chắc?

Tô Hằng đang làm dáng, chị sợ cô ấy ngã thì nguy.

Các cô gái đang tò mò với lũ cá lồng trên Vịnh

Cảnh biển thật là đẹp !! Bao la và lên thơ.
Tiếc là không có chiếc thuyền đánh cá ?

 Mấy đứa tụ tập tại nhà Thủy ăn nhậu, tiếc là mình lại cầm máy chụp.

Vậy là thời gian lại trôi, có chăng chỉ lưu giữ được những kỷ niệm như vậy thui !